Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Yết hầu Giang Vọng khẽ chuyển động, tiếng nói khàn đặc như bị sạn cọ vào mặt giấy nhám, thô ráp đến cực điểm: “Tôi nhịn không nổi nữa.”

Lâm Yên bực dọc, buột miệng: “Nhịn không nổi thì đi mà cắt đi.”

Giang Vọng bất ngờ sửng sốt một giây, rồi trong cổ họng bật ra tiếng cười khàn khàn: “Tiểu thư đúng là tàn nhẫn thật.”

Lâm Yên không thèm đáp, thu lại ánh mắt, ngồi thẳng trên ghế, ánh nhìn lạnh nhạt như thể không hề đặt ai vào mắt, tư thế cao ngạo bẩm sinh, mỗi một sợi tóc cũng toát lên khí chất quý phái, tinh tế trời ban.

Giang Vọng đột nhiên buông một câu: “Tiểu thư, tôi muốn ngủ với em.”

Giọng anh trầm khàn, mang theo hơi thở nóng bỏng phả thẳng tới, khiến không khí giữa hai người như đặc quánh lại.

Giang Vọng từ từ áp sát, bầu không khí lúc này chẳng khác gì một con sói xám háu đói đang thèm khát con thỏ trắng ngọt ngào trước mắt.

Lâm Yên nghiêng đầu liếc qua, lười biếng hỏi: “Không biết nói tiếng người à? Cẩu nào cũng biết sủa.”

Cẩu nào cũng sủa, lẽ nào còn có con khác?

Giang Vọng thấp giọng cười, nói như thể đang tuyên bố chủ quyền: “Tôi chính là con chó của tiểu thư đấy...”

Giọng điệu của anh đượm chút cuồng nhiệt: “Tiểu thư chỉ có mình tôi là chó. Cẩu nào chứ? Cũng chỉ có tôi.”

Không hiểu sao, Lâm Yên lại nghe ra chút... kiêu ngạo trong câu nói đó.

Đồ điên thật rồi.

Cô cau mày, bất mãn.

“Vậy thì...” — Ánh mắt Giang Vọng trở nên thâm thúy, vừa mang theo du͙© vọиɠ chiếm hữu, vừa như mỉm cười dụ dỗ: “Tiểu thư có thể bố thí cho con chó này một cái hôn không?”

“Không.” Lâm Yên lạnh lùng từ chối, “Tránh xa ra.”

Giang Vọng lập tức thay đổi sắc mặt.

Vì xúc động mà mu bàn tay anh nổi rõ gân xanh, ánh lên vài phần dữ tợn. Bàn tay ấy vươn ra, không chút khách khí mà bóp lấy cằm trắng nõn của Lâm Yên.

Anh dùng sức kẹp chặt, không để cô có cơ hội vùng vẫy.

Cặp môi đỏ bừng như cánh hoa tường vi kia dần tiến lại gần.

Đôi đồng tử của Lâm Yên trừng lớn, trong mắt đầy vẻ sợ hãi.

Giang Vọng thoáng thấy biểu cảm của cô, trong lòng lại dâng lên một cảm giác thỏa mãn kỳ dị cùng hưng phấn.

Chính là như thế này...

Dù Lâm Yên giãy giụa thế nào, cằm cô vẫn bị anh giữ chặt không buông, không thể động đậy nổi.

Lâm Yên bắt đầu hoảng loạn, hét lên:

“Giang... Giang Vọng! Giang Vọng, Giang Vọng! Anh định làm gì đấy! Anh điên rồi sao! Cấm... không được phép!”

Miệng nhỏ nhắn bị bóp đến phồng lên thành hình chữ ‘O’, vừa đáng thương vừa bất lực.

Nhưng Giang Vọng chẳng nghe thấy gì nữa. Tất cả sự chú ý của anh dồn cả vào gương mặt ướŧ áŧ đầy mê hoặc kia, đôi môi mọng đỏ như đóa hồng nhung vừa hé nở.

Toàn thân anh sôi trào, máu trong người gào thét, tiến lên đi, hôn đi!

Yết hầu chuyển động liên hồi, anh cúi xuống...

Khoảnh khắc môi chạm môi, đồng tử Lâm Yên giãn ra đến tột độ.

Ô ô ô, nụ hôn đầu của cô mất rồi!

Cái tên Giang Vọng chết tiệt này, đúng là trả thù thì cũng đừng có dùng kiểu này chứ! Nụ hôn đầu của cô tiêu rồi! Cô cảm thấy mình cần lập luôn bia mộ để tưởng nhớ cái nụ hôn ấy…

Lâm Yên tức đến mức muốn bùng nổ, đôi mắt ngân ngấn nước uất ức trừng anh, chỉ thấy trong mắt Giang Vọng đầy vẻ trêu chọc khıêυ khí©h.

Cô giơ tay lên, ra sức đấm đấm đập đập anh.

Nào ngờ, Giang Vọng liền đổ người lên, đem cô tiểu thư đáng yêu đè xuống ghế, càng áp sát hơn.

Cố tình không nhắm mắt, từng giây nhìn chằm chằm vào gương mặt cô gái dưới thân.

Chẳng bao lâu sau, bàn tay ban đầu còn đấm loạn của Lâm Yên dần dần yếu đi...

Gương mặt trắng ngần của cô gái lúc này đã phủ một lớp sắc xuân diễm lệ, khóe mắt ươn ướt ửng hồng, như thể lớp phấn tinh xảo vừa bị chạm nát trên má, quyến rũ đến cực điểm.

Giang Vọng lúc này mới miễn cưỡng buông môi ra, cảm giác như vừa hít thở không thông.

Ngọt thật, ngọt còn hơn cả kẹo, lại mang mùi hương quyến rũ khiến người ta không thể dứt.

Ánh mắt anh sâu thẳm, không giấu được khao khát, còn liếʍ môi một cái đầy luyến tiếc, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào gương mặt ửng đỏ của Lâm Yên, khẽ thở dài:

“Đại tiểu thư, em thật mềm mại ngọt ngào.”

Danh sách chương

2025-04-09
2025-04-09
2025-04-09
2025-04-12
2025-04-12
2025-04-25
2025-04-25
2025-04-29
2025-04-29
2025-04-29
2025-05-05
2025-05-15
2025-05-15
2025-05-15