Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

001: Thật ra nó cũng thấy nhiệm vụ này ngớ ngẩn và mâu thuẫn, nhưng cấp trên đã phân thế rồi thì biết làm sao được.

Cơn đau rát từ tay và đầu gối truyền đến khiến Lâm Yên nhíu mày khó chịu, cúi xuống nhìn.

Lúc nãy đánh Giang Vọng quá mạnh khiến khớp tay của cô bị ma sát đến rách da, còn đầu gối thì đỏ ửng. Không ngoài dự đoán, ngày mai chắc chắn sẽ bầm tím.

Lâm Yên nhìn quanh phòng một vòng rồi đi đến bàn lấy hộp cứu thương.

Giang Vọng nheo mắt cười nhạt, giọng điệu châm chọc: “Làm bộ làm tịch giả vờ tốt bụng?”

Lâm Yên nhướng mày, ánh mắt lười nhác lướt qua anh: “Công lớn xòe đuôi.”

“Tự mình đa tình.” Cô nhấn từng chữ, cố tình mang theo sự mỉa mai cay nghiệt.

Giang Vọng: “…”

Lâm Yên xách hộp thuốc đến ngồi lên ghế, giọng điệu khó chịu: “Lại đây bôi thuốc cho tôi, đánh anh đến nỗi tay tôi cũng đau quá rồi.”

Giang Vọng bật cười vì tức: “Cô đang nói tiếng trung đấy à?”

Lâm Yên thản nhiên đáp: “Không, tôi nói tiếng anh.”

“Come and put some medicine on me. Spanked you so hard that my hand hurts a great deal.”

Phải thể hiện chút trình độ tiếng anh mới được.

Giang Vọng: “…”

Anh nhìn cô bằng ánh mắt như đang nhìn một kẻ thiểu năng.

Lâm Yên thản nhiên cắn nhẹ đầu ngón tay, giọng điệu lạnh nhạt: “Lại đây.”

Giang Vọng từ chối: “Da còn dày hơn tường, cô không thấy xấu hổ khi bôi thuốc à?”

Lâm Yên cười nhạo: “Anh không có bản lĩnh nên phải cúi đầu thôi.”

“Bôi thuốc cho cô không nằm trong phạm vi giao dịch của chúng ta.”

Theo thỏa thuận thì Giang Vọng phải đến biệt thự của Lâm Yên ba lần một tuần để tùy cô sỉ nhục, bao gồm đánh đập và mắng chửi.

Mỗi lần kéo dài ba tiếng, đổi lại Lâm Yên sẽ giúp anh trả viện phí cho ca phẫu thuật của bà nội anh.

Lâm Yên khẽ cười, đôi môi đỏ mọng như cánh hoa hồng mềm mại khẽ mở rồi gằn từng chữ, ác liệt đến cùng cực: “Bò qua đây.”

“Như thế đã đủ nhục nhã chưa?”

Giang Vọng nghiến răng suýt nữa cắn phải lưỡi, cơn giận bùng lên. Anh nghiến chặt răng rồi chậm rãi bò về phía cô, dừng lại ngay trước chân, ánh mắt lạnh lẽo tràn ngập sát khí.

Lâm Yên, cứ đợi đấy, nếu có cơ hội thì tôi nhất định sẽ đùa chết cô.

“Bộp.”

Lâm Yên xách hộp thuốc ném xuống ngay bên cạnh Giang Vọng, phát ra tiếng va chạm mạnh.

Cô ra lệnh: “Quỳ xuống bôi thuốc cho tôi.”

Nói xong cô nhấc gấu váy lên, để lộ ra đôi chân trắng nõn. Sau đó cô cố tình giẫm lên đùi Giang Vọng, nhẹ nhàng cọ cọ.

Danh sách chương

2025-04-09
2025-04-09
2025-04-09
2025-04-12
2025-04-12
2025-04-25
2025-04-25
2025-04-29
2025-04-29
2025-04-29