Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Chương 3: Khách hàng tối cao

“Trần Ca, anh giả vờ làm gì?” Dương Tuyết nói với giọng khinh thường.

Nhưng nhân viên cửa hàng Trương Như khi nhìn thấy tấm thẻ vàng đen của Trần Ca lấy ra, cô ấy cũng rất ngạc nhiên.

Chỉ có những gia tộc giàu có trên thế giới mới sở hữu chiếc thẻ mua sắm cao cấp này, được sử dụng tại những cửa hàng thương hiệu nổi tiếng trên toàn thế giới.

Và cũng không có gì để nghi ngờ cả, chủ sở hữu chiếc thẻ này thật sự là một đại thiếu gia!

Vương Tiểu Phi đem theo máy quét thẻ đến bên cạnh anh.

Trần Ca nhập mật khẩu là ngày sinh của mình, quả nhiên chiếc thẻ đã quẹt thành công.

Giao dịch thành công!

“Ồ!”

Tất cả mọi người ở trong cửa hàng đều bị sốc.

“Ôi trời, chiếc túi Hermes trị giá 360.000 nhân dân tệ! Thật là quá hào phóng!”

“Người này thật sự là đại thiếu gia bí ẩn sao?”

Tất cả những cô gái đang có mặt ở cửa hàng đều nhìn Trần Ca với ánh mắt ngưỡng mộ.

Lục Dương cũng mở to mắt nhìn, không thể nào tin nổi.

Tại sao một tay nghèo kiết xác như hắn lại có thể trở nên giàu có như vậy? Anh ta cảm thấy bị choáng váng đầu óc.

Vừa nãy mình đang ở đây để khoe mẽ về kiến thức với các sản phẩm xa xỉ. 

Bây giờ bản thân không khác gì làm trò cười cho thiên hạ!

Người có biểu cảm thú vị nhất lúc này chính là Dương Tuyết.

“Anh…. anh…. Trần Ca, anh lấy đâu ra tấm thẻ này?”

Một chiếc túi có giá trị lên đến 360.000 nhân dân tệ, anh ta có thể dễ dàng mua được như vậy, Trần Ca còn có tấm thẻ Vàng đen, riêng tấm thẻ này cũng đã có giá trị rất lớn!!!

Nếu cái túi này được mua cho mình.

Thì chắc hẳn giờ tất cả mọi người đều nhìn mình với ánh mắt ngưỡng mộ không?

Trần Ca liếc nhìn Dương Tuyết, nhưng cũng không muốn trả lời.

Bản thân Trần Ca vẫn có chút xót tiền, thầm nghĩ: “Chị ơi là chị, sao lại đưa cho em chiếc thẻ mua sắm này với hạn mức tối thiểu là 300.000 nhân dân tế chứ!

“Thưa cậu, tôi sẽ gói hàng lại cho cậu! Xin cậu kiên nhẫn chờ tôi ít phút!”

Đây là một sản phẩm cao cấp nên phải được gói hàng tinh tế, cẩn thận.

Trần Ca cũng đang cảm thấy rất xấu hổ khi thấy những ánh mắt kinh ngạc của mọi người nhìn mình.

Anh nói “Không, cảm ơn” rồi lấy túi và rời đi nhanh chóng!

“Khoan đã! Đứng lại!”

Lục Dương thay đổi sắc mặt, chặn đường Trần Ca.

“Anh muốn gì?” Trần Ca lạnh lùng hỏi.

Lụa Dương hừ một tiếng rồi cười ha ha, chỉ tay vào tấm thẻ Vàng đen của Trần Ca: “Tao nghi ngờ chiếc thẻ Vàng Đen này mày trộm từ người khác, hiện nay việc trộm mật mã của người khác cũng không hề khó!”

Dứt lời, anh ta nhìn về phía Trương Như và nói: “Chị Trương Như, tôi khuyên chị nên liên lạc với quản lý. Một khi chuyện này đúng như tôi nói sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của cửa hàng!”

Dương Tuyết cũng tiếp lời: “Đúng, Chị Trương Như, một tay nghèo kiết xác như vậy làm sao có thể mua được chiếc túi đắt tiền với tấm thẻ cao cấp này được!”

Dương Tuyết vẫn chưa chấp nhận được sự thật này.

Trương Như nghe xong có vẻ cũng có lý.

Lúc này, cô nhìn về phía Trần ca và nói: “Cậu ở đây một lát, quản lý của chúng tôi sắp đến!”

Nói xong, chị ta chặn đường của Trần Ca như đang đề phòng một tên trộm ở cửa hàng!

Trần Ca không ngờ việc mình mua chiếc túi này lại phiền phức đến vậy.

Nhìn vào tình hình này, có lẽ giờ muốn đi cũng không thể nào đi được nữa rồi.

Giờ thì chỉ cần đợi quản lý đến là được!

Ít phút sau, có một người phụ nữ mặc đồng phục tầm khoảng ba mươi tuổi, với diện mạo rất thanh lịch, toát lên đầy sự quyền lực bước tới.

Trương Như lập tức nói với quản lý cô nghi ngờ Trần Ca là tên trộm thẻ.

Người quản lý nhìn Trần Ca và mỉm cười: “Thưa anh, thật sự rất xin lỗi, anh có thể vui lòng cho chúng tôi kiểm tra thẻ của anh được không ạ?”

Cô ấy nói chuyện một cách tôn trọng, và dù sự thật đúng hay sai thì người quản lý cũng không nhìn anh với ánh mắt khinh thường.

Trần Ca cũng bất lực đưa chiếc thẻ vàng đen cho cô ấy.

Sau đó, anh thấy nữ quản lý lấy ra đầu đọc thẻ rất đặc biệt.

Cô ta nhét tẩm thẻ vào bên trong.

“Thưa anh, anh tên gì ạ? Anh có thể cho tôi xem chứng minh thư của anh không?”

Người quản lý hỏi một cách lịch sự.

“Tôi tên là Trần Ca, còn chị của tôi chính là Trần Hiểu!”

Mặc dù mật khẩu của các tấm thẻ đều là ngày sinh của anh, nhưng Trần Ca cũng không chắc chắn chúng được đứng tên chị gái của anh hay không. Anh liền đưa chứng minh thư của mình cho cô quản lý. 

“Hừ, thằng nghèo kiết xác, mày cứ chờ xem!” Lục Dương cười mỉa mai một tiếng, lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi cho cảnh sát.

Người quản lý cũng nhanh chóng hoàn tất quá trình kiểm tra.

Cô ta liền thay đổi sắc mặt. Điều này chứng tỏ Trần Ca là chủ sở hữu của tấm thẻ quyền lực này.

Và cũng là thiếu gia trong hội cấp cao. Trương Như chết tiệt, cô ta đã làm mình đắc tội với nhân vật lớn rồi!

Sau đó, cô cầm lấy tấm thẻ, đi đến trước mặt Trần Ca và cúi người 90 độ. 

“ Thưa anh Trần Ca, xin anh bỏ qua hành động vừa rồi của chúng tôi! Đây chính là tấm thẻ vàng đen của anh!”

“Cái gì!!!”

Tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Trương Như vẫn đang trong trạng thái ngăn cản Trần Ca rời đi. Cô ta vẫn không tin:

“Quản lý, cô chắc chắn chứ? Người này thật sự là chủ nhân của tấm thẻ quyền lực?”

Nữ quản lý ngẩng đầu lên tát Trương Như một cái: “Bỏ tay xuống!”

Trương Như ôm tay vào má, bước sang một bên.

Lục Dương và Dương Tuyết đều tỏ vẻ kinh ngạc.

Nữ quản lý cũng biết hai người bọn họ có quen biết với Trần Ca, nên định chế giễu anh ta.

Tôi nghĩ mình nên giúp anh Trần một việc và xóa đi ấn tượng xấu của anh ấy về chi nhánh Hermes cho sự việc ngày hôm nay!

Cô ấy tiến đến chỗ Lục Dương và Dương Tuyết hỏi: “Xin lỗi, hai vị có ý gì khi nói với nhân viên chúng tôi xúc phạm đến khách hàng Vip ở cửa hàng ạ?”

Lục Dương trừng mắt trả lời: “Tôi chỉ muốn xác nhận xem anh ta có ăn cắp thẻ không thôi!”

“Vâng, chúng tôi rất cảm ơn thiện chí của hai vị, nhưng bây giờ, nếu như hai vị không muốn mua bất kỳ thứ gì ở cửa hàng thì làm ơn ra ngoài!”

Người quản lý gằng giọng nói.

Xin mời hai vị ra ngoài!

Dương Tuyết ta hiệu với Lục Dương bằng ánh mắt, hy vọng anh có thể xử lý tình huống này.

Nhưng Lục Dương mồ hôi chảy nhễ nhại. Anh ta biết cho dù có mua một cái túi với trị giá 10.000 nhân dân tệ trước mặt Trần Ca thì cũng chẳng có ích gì!

Anh ta là một vị  khách hàng Vip!

“Đi thôi!”

Lục Dương đã tự mình vả mình một cái đau đớn, anh nghiến răng, kéo Dương Tuyết rời đi.

Trương Như lúc này cũng cúi đầu trước Trần Ca:”Anh Trần, tôi thật sự xin lỗi!”

Cô rất hối hận với hành động của mình, bởi vì đây chính là khách hàng Vip của cửa hàng!

Trần Ca cũng không thèm để ý đến cô ta, chỉ cười với Vương Tiểu Phi và nói: “Cô gái, hôm nay tôi làm phiền cô rồi, thật sự xin lỗi, nhưng cô không cần phải gói sản phẩm này lại đâu. Tôi có việc gấp phải đi. Tạm biệt!”

Những ánh mắt ngưỡng mộ của các cô gái ở cửa hàng làm cho Trần Ca cũng phải ngượng ngùng khi đi xuống cầu thang.

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời anh dùng tiền để thể hiện bản thân.

Thật ra, anh cũng cũng không đồng ý với cách làm của chị. Anh cũng e rằng chỉ có chị gái anh mới tiêu xài phung phí đến vậy.

Nhưng thật sự, Trần Ca chỉ hy vọng bản thân là một người bình thường, sống cuộc đời giản dị không phải lo nghĩ về chuyện tiền bạc!

Sau khi bước ra khỏi cửa hàng, điện thoại của Trần Ca reo lên. Là số của Mã Tiểu Nam gọi đến.

Vừa nhấc máy, giọng nói ở bên đầu dây Mã Tiểu Nam liền truyền đến: “Trần Ca, tới đây nhanh lên, tôi nói cho cậu biết, tôi không quan tâm bất kỳ ai nghĩ cậu như thế nào, cậu là bạn thân của tôi nên hôm nay nhất định cậu phải tới tham gia sinh nhật tôi! Mọi người trong ký túc xá của cậu cũng đã có mặt đây rồi!”

Trần Ca mỉm cười gật đầu nói:”Tôi tới ngay đây!”

“Ồ, đúng rồi, cậu phải ăn mặc đẹp nhé. Hôm nay tôi muốn giới thiệu cậu làm quen với cô bạn của tôi!”

Mã Tiểu Vũ dặn dò Trần Ca thêm lần nữa.

Trần Ca cũng đáp lại: “Được thôi”. Anh ấy không thể cứ thế mang chiếc túi vào tặng vậy được, vì vậy anh đã đến siêu thị gần đó và mua chiếc túi ni lông lớn với giá 2 đồng để đựng món quà.

Anh nhanh chóng bắt taxi và đi đến nhà hàng Như Ý.

Lúc này, ở phòng riêng trong nhà hàng Như Ý.

Mã Tiểu Nam vừa cúp điện thoại, mỉm cười nhìn cô gái ngồi bên cạnh, quả nhiên là nữ thần: 

“Triệu Nhất Phàm, Trần Ca là người bạn tốt của tôi. Cậu ấy là chàng trai tốt, học hành chăm chỉ. Hai người cùng làm quen với nhau khi cậu ấy đến nhé!”

Triệu Nhất Phàm vẫn đang đeo tai nghe, ngồi bắt chéo đôi chân trắng nõn lên nhau.

Thật là một vẻ đẹp thuần khiết.

“Được rồi!”

Triệu Nhất Phàm và Mã Tiểu Vũ là đôi bạn thời thơ ấu. Cả hai cùng học chung trường đại học nhưng khác khoa.

Hôm nay là sinh nhật của Mã Tiểu Nam nên cô ấy đã mời tất cả bạn cùng phòng của Triệu Nhất Phàm và Trần Ca đến tham gia.

Đây cũng được xem là buổi giao lưu ở ký túc xá!

Mã Tiểu Nam cũng biết Triệu Nhất Phàm vẫn đang cô đơn một mình chưa có ý trung nhân từ trung học cho đến tận bây giờ nên cô quyết định tìm bạn trai cho cô ấy.

Triệu Nhất Phàm đang cầm ly nước trái cây trên tay.

Danh sách chương

2025-04-02
2025-04-10
2025-04-10
2025-04-11
2025-04-13
2025-04-13
2025-04-18
2025-04-18
2025-04-18
2025-04-18
2025-04-02
2025-04-02
2025-04-03
2025-04-03
2025-04-03
2025-04-04
2025-04-09
2025-04-10