Trần Ca ngượng ngùng gãi đầu.
Anh thật sự muốn tránh mặt Mã Tiểu Nam và những người khác.
“Hứa Đông đã đề nghị chúng tôi đến KTV Hoàng đế ở trên khu phố thương mại chơi và lần này nếu như anh còn trốn nữa thì chúng ta không là bạn nữa đâu nhé!”
Mã Tiểu Nam nói.
Cô ấy là một mẫu người con gái rất vô tư mà không hề có suy nghĩ sâu xa.
Họ cũng không nghĩ rằng tình huống xấu hổ của Trần Ca lại hoàn toàn khác biệt với họ.
Mọi chuyện đều đã là quá khứ.
Thấy Trần Ca im lặng, Mã Tiểu Nam vội vàng nói: “Chúng ta cùng nhau đi chơi thôi. Tôi biết anh sợ hứa Đông sẽ khinh bỉ anh Nhưng đừng quá lo lắng, nếu như hắn còn nói anh thêm bất kỳ điều gì nữa, tôi sẽ tát cho hắn một cái!”
Trần Ca mỉm cười.
Nếu như thật sự lần này còn từ chối nữa thì Mã Tiểu Nam sẽ rất tức giận.
Mã Tiểu Nam liền kéo trường ca đến cửa hoàng đế KTV.
Trần Ca nhìn một cái đã biết đây chính là một trong những bất động sản đứng tên của mình. Trước kia Trần ca cũng không dám mơ tưởng đến nhưng hiện tại thì có thể tiếp đãi các vị khách này.
“Này cậu chủ Trần cũng ở khu phố Thương mại Kim Lăng hay sao? Cậu có biết đường không? Cậu có biết chỗ nào vui chơi hay không? Tôi giới thiệu cho cậu một số chỗ vui chơi nhé?”
Hứa Đông cười một cách khinh bỉ.
“Hứa Đông, câm miệng! Tôi cảnh cáo anh nhé?”
Mã Tiểu Nam hét lớn.
Hứa Đông cười nhẹ: :”Được rồi, được rồi, Tôi biết rồi. Hơn nữa anh ta cũng là một người nghèo kiết xác ở khu phố Thương mại Kim Lăng này. Đây là nơi người giàu đến tiêu tiền mà Trần ca muốn đến xem, tôi chỉ muốn giới thiệu cho anh ta, thực sự tôi chỉ muốn tốt cho anh ta!”
Triệu Nhất Phàm cũng liếc nhìn Trần Ca.
Cô ta nghĩ thật ngại ngùng khi đứng cùng với Trần Ca ở trên khu phố có nhiều người qua lại như vậy.
Cô ta vội vàng nói: “Được rồi, chúng ta vào thôi nào. Hứa Đông, cậu đã đặt phòng chưa?”
“Đã đặt rồi. Tôi nhờ bạn tôi đặt giúp. Bình thường, giờ này Hoàng Đế cũng kín chỗ rồi!”
Sau đó, hắn dẫn cả nhóm vào bên trong.
Đây cũng là lần đầu tiên Trần Ca đến KTV, nhìn bên trong rất sang trọng.
Những Ca sĩ nổi tiếng bắt đầu xuất hiện, họ thay phiên nhau hát, tạo nên bầu không khí náo nhiệt.
Những người đẹp ngồi ở phía trong đang trò chuyện một cách vui vẻ, trong khi Triệu Nhất Phàm lại vắt chéo chân và lắc lư đôi chân trắng nõn của mình.
“Có cá phong thủy ở đây không?”
Trần Ca buồn chán đang nhìn vào đàn cá phong thủy ở trong bể cá với một vẻ rất tò mò.
Trước đó anh cũng đã từng đọc ở một cuốn sách về loại cá phong thủy này rất phổ biến tại Hồng Kông và Đài Loan.
Nhưng trong nó có vẻ khác so với loài cá phong thủy mà anh từng thấy trước đây!
Chỉ là Trần Ca hỏi Dương Huy đứng bên cạnh mình.
Dương Huy gật đầu: “Loài cá này khác với những loài cá thường thấy ở Hồng Kông. Đấy được cho là loài cá phong thủy mang từ Malaysia sang với giá trị rất lớn chỉ có những gia đình giàu có mới nuôi chúng!”
Lúc này, Hứa Đông đứng bên cạnh nghe Trần Ca và Dương Huy nói chuyện về những loài cá phong thủy.
Mọi người biết đấy anh ta chính là người đã lấy căn phòng này.
Hắn ta lập tức cười: “Sao vậy anh Trần, anh có thể nhận ra được thương hiệu Hermes nhưng lại không nhận ra được loài cá phong thủy có giá trị này hay sao?”
Sẽ tốt hơn nếu như mày không nói gì cả. Nghe đến 2 từ Hermes Triệu Nhất Phàm lại nhíu mày.
Đúng là cái của nợ này….
Thằng tóc vàng luôn đi theo Hứa Đông cười haha: “Không có bất kỳ con cá phong thủy giả nào cả. Nếu không thì trường cao nhất định sẽ nhận ra và mua nó!”
“Loài cá này không chỉ là một trong những loài cá phong thủy mà còn được xem là loài cá may mắn ở Đông Nam Á và nó có thể mang lại sự may mắn cho những gia đình mua nó”.
Lúc này, Triệu Nhất Phàm mới lên tiếng.
“Ồ, Nhất Phàm tôi không thể tin là cô cũng biết nhiều như vậy! Cô đúng là một người hiểu biết!”
Hứa Đông sau khi nghe vỗ tay khen ngợi Triệu Nhất Phàm.
“Tất nhiên rồi, Nhất Phàm của chúng ta là ai chứ? Sao cô ấy có thể giống như một số cái nghèo hèn hay là tên nhà quê!”
Những người bạn của Triệu Nhất Phàm đứng gần đó cũng cảm thấy khinh thường.
“Phòng này đắt lắm đúng không? Bạn của anh có mối quan hệ mạnh như vậy sao?”
Triệu Nhất Phàm nhìn Hứa Đông đầy sự kinh ngạc.
Bây giờ, cô ấy cũng có ấn tượng tốt về Hứa Đông. Nếu như Hứa Đông không có bản tính tra nam, mà là người tốt bụng, hiền lành thì cũng đã đủ tư cách làm bạn trai của cô.
“Không có gì đâu. Phòng này có giá hơn 4000 nhân dân tệ. Đây cũng là phòng chơi rất tốt. Nếu không dù có trả thêm tiền cũng không có chỗ để ngồi!”
Hứa Đông nhếch mép cười đắc ý.
Sau đó, anh ta đột nhiên nhớ ra điều gì đó,vỗ đầu và nói:”Ồ, tôi quên mất nếu cô không nói. Tôi đã nói với người quen của tôi khi đến đây”.
Nói xong, Hứa Đông liền nhấc máy gọi.
Trần Ca đứng bên cạnh,đang cùng Dương Huy và những người khác nói chuyện.
Tất cả mọi người đều im lặng.
Mặc dù lần này Mã Tiểu Nam chỉ muốn tổ chức sinh nhật với những người bạn ở ký túc xá, nhưng không ngờ lại bị phụ thuộc vào Hứa Đông và thằng tóc vàng.
Chưa kể đến việc Hứa Đông và thằng tóc vàng cũng hợp tính với Triệu Nhất Phàm.
Đúng lúc đó, cánh cửa ô tô ở một chiếc xe hơi sang trọng mở ra.
Một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ đen và đi giày da bóng bước vào.
Anh ta có làn da trắng và cao.
Khí chất toát lên vẻ lịch thiệp.
“Anh Ninh Phàm, anh tới rồi!”
Vừa thấy người đó, Hứa Đông liền chạy đến chào hỏi.
“Tiểu Đông thế nào? Chiếc ôtô này được chứ?”
“Chắc hẳn em thích lắm! Anh Phàm là ai chứ?”
Hứa Đông vui vẻ nói.
Thằng tóc vàng và những người khác cũng gọi anh ta là anh Phạm.
“Tiểu Đông, đừng nói nữa, hãy giới thiệu bạn bè của mày với anh đi!”
Ninh Phàm liếc mắt nhìn những cô gái ở đó, đặc biệt là Triệu Nhất Phàm, cô gái có ngoại hình xinh đẹp và khí chất.
“Ồ, em quên. Để em giới thiệu cho anh. Đây là anh Ninh Phàm, bạn thuở nhỏ của tôi. Anh ấy học cùng trường đại học với chúng ta. Gia đình anh ấy kinh doanh về lĩnh vực ăn uống. Nhà hàng Hoàng Minh ở khu phố thương mại Kim Lăng này là của anh Phàm! Mỗi tháng cửa hàng kinh doanh được hơn 10 triệu nhân dân tệ! Chúng ta có được phòng này cũng nhờ vào anh Phàm!”
Hứa Đông giới thiệu với vẻ mặt tự hào.
Nghe vậy, Triệu Nhất Phàm cùng các cô gái ở trong phòng đều nhìn vào Ninh Phàm với ánh mắt ngưỡng mộ.
Nhà hàng Hoàng Minh?
Ôi, không tin được!
Mọi người biết đấy, tất cả những nhà hàng muốn mở ở khu phố thương mại Kim Lăng này phải đạt chuẩn năm sao.
Và các của hàng ở đây cũng kiếm được rất nhiều tiền.
Triệu Nhất Phàm nhìn về phía Ninh Phàm với ánh mắt ngưỡng mộ.
“Ha ha, đừng nghe cái tên Tiểu Đông này nói nhảm, gia đình tôi chỉ là doanh nghiệp nhỏ, Cửa hàng Hoàng đế này đều thuộc sở quản lý của ba tôi sau này có đến chơi thì chỉ cần nói tôi một tiếng!”
Ninh Phàm cười và nói.
“Anh Phàm anh đã có bạn gái chưa?”
Lúc này bạn cùng phòng ở bên cạnh Triệu Nhất Phàm hỏi.
Khi hỏi xong câu này tất cả mọi người đều bật cười.
Ninh Phàm lắc đầu và nhìn Triệu Nhất Phàm:”Xin chào Tiểu thư, rất vui được gặp!”
“Xin chào!”
Triệu Nhất Phàm mỉm cười e ngại.
Sau đó Hứa Đông bắt đầu giới thiệu từng người một.
Cuối cùng Hứa Đông nhìn vào Trần Ca đang đứng im lặng ở trong góc.
Ninh Phàm đang định bắt tay Trần Ca nhưng khi nghe thấy tên của anh ta thì đột nhiên trợn mắt lên.